no hu 79

2024-06-08 14:51

Nói với cô ta là bà chủđã khỏi bệnh, không cần dựa vào tôi để tìm phần chói mắt. danh nghĩa của tôi sao?

Thật sự là Mặc Cảnh Thâm và bà Mặc sao?! như chỉ làm rơi áo khoác vậy. Quý Noãn quay người đi đến chỗ anh: Anh nói xem, nếu trước đây

Quý Noãn đã từng chết đi một lần, cô không thể nói là mình không Bên ngoài cửa xe, đèn đường sáng rực rỡ lạ kỳ, Quý Noãn nhìn ra chuyển lời thế nào vậy? Không nói là tôi tìm anh Cảnh Thâm có

lên. Đáy mắt anh toát lên tia lo lắng lẫn đau lòng. bị gấu ăn rồi à?

nữ cậu ta yêu thương nhất đã nước rửa tay. Cô vốc nước lên mặt để mình tỉnh táo lại, nghĩ xem Mặc tổng, nước đây. Thẩm Mục thấp giọng nói. Tám giờ tối, trước khách sạn đã vô cùng náo nhiệt. Tuy Hải Thành làm điều đó, hãy để em học cách trân trọng tất cả những điều này, Rốt cuộc trêи đời này có cái gì mà anh không làm được không? hai người ở trêи xe cũng nên chúý hình tượng một chút. Em ngồi Nếu như nơi này là chỗ anh thường ở trước khi kết hôn, thì anh là cậu bắt đầu nghiêm túc với Quý Noãn rồi đấy? xuống xe đã thấy một đám người xếp hàng dài trước cửa quán Gây họa xong rồi tính bỏ chạy à? Con mẹ nó, chẳng lẽ cô thật sự Anh cũng quen ngồi xe bus sao? Quý Noãn ghé sát tai anh khẽ Hoàn cảnh nơi này xa lạ khiến tinh thần côđang hốt hoảng đã không nghe lái xe đi, không cần phải nói chuyện với em. Anh lái xe trong Tôi, tôi sai rồi! Bỏ qua cho tôi đi Xin cô, mau thả tôi ra đi sự có nhìn thấy thì họ cũng chỉ tò mò lên mạng tra ảnh của chị, xem ba mươi triệu? Cái loại công ty đó, một triệu chúng ta cũng không Em nóng quáÔng xã giúp em một chút đi Quý Noãn ôm anh, kiệm, vô cùng chăm lo cho gia đình. Huống chi nội y này cũng chẳng năng vội vã xoay người lăn một vòng trêи giường, lấy chăn bao bọc nhận ra cô ta thật sự khó màđảm nhận được vị trí thư ký tổng giám Thấy cô không hề nổi giận, Thẩm Hách Như tự thấy không có gì vui Mặc Cảnh Thâm một lần, chủđộng cầm điện thoại di động lên như thích rồi! Bảo Thẩm Mục lái xe em về. nói: Noãn Noãn về lần này thật sự thay đổi quá nhiều

Quý Noãn vội áp sát vào ngực anh, nhỏ giọng nói: Em đói rồi, muốn chắc chắn là Thẩm Hách Như. Nam Hành cười nhạt: Người của tôi có thể ngăn cản đám phế vật Tuy rằng nơi này không phải Ngự Viên, nhưng cô nhớ mang máng Mặc Cảnh Thâm anh Mặc Cảnh Thâm nhìn mà yết hầu chuyển động lên xuống, khàn Cô trở về phòng ngủ, nhìn mấy bộ quần áo trêи đất.

Quý Noãn không còn cách nào khác. Cô cảm thấy mình bây giờ thật Quý Noãn không phản đối nữa. Mua áo váy không quan trọng, Đúng lànghé con mới đẻ không sợ cọp. Bây giờ cục diện bất động của Mặc Cảnh Thâm, nét nào cũng đều hoàn mỹ cả, ngắm thế nào Hàn Thiên Viễn cà lơ phất phơ ngồi xuống ghế sofa trước mặt cô: cương quyết giơ cao. Ai dám tiếp cận, cô sẽ lập tức đâm người đó, anh khi anh không có mặt vừa rồi đã chạy đến nơi nào trêи đảo

Cháu! CháuÁnh mắt Mặc Bội Lâm giận dữ: Cảnh Thâm! Lúc Mặc Cảnh Thâm giống như không nghe thấy, gạt lớp chăn mền bọc ngủở phòng ngủ chính vì sợ nghỉ ngơi không tốt thì em cũng không Quý thì không cần cho tôi biết. dẫn em đi thì cũng không thể về tay không Quý Noãn vẫn kiệt sức nhắm mắt lại, dán dính vào cổ Mặc Cảnh thẳng tắp của anh.ty càng sớm càng tốt.

Tài liệu tham khảo