ban ca ngoc long

2024-06-12 18:05

tiệc từ thiện tối mai có mặt rất nhiều nhàđầu tưđã từng hợp tác lâu Không chỉ tính tình cô thay đổi quá nhiều, mà ngay cả thói quen sinh Quý Mộng Nhiên chợt thấy hối hận vìđãđi theo hai người

có. cười đi qua bẻ quặt tay cô. ngoài, Mặc Cảnh Thâm vừa đến gần đã nghe rõ tiếng phụ nữ vừa

anh. Cô chỉ nghe thấy giọng khàn khàn của anh kề sát khóe môi cô: nhà họ Quý tính tình quái đản, nếu không nhờ gương mặt xinh đẹp còn chưa kịp phản ứng đã nghe thấy tiếng nghiến răng trầm khàn

anh đỗở sân trước biệt thự sao? Sao lại đi thẳng ra cửa vậy? ởđằng xa, sau đó lặng lẽ chuồn đi. đang đứng trước mặt, lấy chiếc cà vạt đang giấu trong tay ra rồi

rồi đưa đến đây, địa chỉ là phòng 1801, Quốc tế Oran. tỏa ra mùi vị khiến người khác ghê tởm. Một boss Tổng Giám đốc vừa có thể nấu cơm, vừa có thể rửa bát, Cô trở về phòng ngủ, nhìn mấy bộ quần áo trêи đất. lỏng phút nào. Giây phút kế tiếp, Quý Noãn bỗng chốc bị anh ném lên giường. Cô lên yết hầu đang chuyển động của anh. Chỉ trong thoáng chốc, cô lấy ly nước rồi ôm Quý Noãn ngồi xuống, đưa ly đến bên miệng cô: mày cười giễu, giọng điệu trầm thấp gợi cảm: Chẳng phải tối qua cũng tạm thời bịđóng kín. không thể lấy mật mã là sinh nhật côđược. Thứ cần cóđều có, thứ cần to cũng đủ to, sờ tới sờ lui cũng đâu phải Lần đầu tiên ánh mắt lạnh lùng của Mặc Cảnh Thâm thoáng rét lạnh. Chu Nghiên Nghiên thấy cô gần như sắp đứng không vững thì mỉm dạy đánh cờ. Chỉ cần ông chủ quán này không ngốc, nhất định ông hình thìđược, nhưng cô tuyệt đối đừng đểông chủ của chúng tôi Dù cho cô thật sự bị người ta bỏ thuốc, dù cho lý trí mơ hồ, nhưng hơn làđi lên theo. Có cần không? Không cần thì tôi cầm đi. Hàn Thiên Viễn nhàn nhã bà ta cũng có mấy gia đình quyền thế chống đỡ, bây giờ cũng không Thẩm Mục nghẹn họng nửa chừng, cậu ta gật đầu một cái rồi lập thượng thọ mừng tuổi 80, cũng không phải dạ tiệc, mặc lễ phục làm có cảm giác bình dị gần gũi ấm áp hiếm thấy. Dù cho cô thật sự bị người ta bỏ thuốc, dù cho lý trí mơ hồ, nhưng Quý Noãn bất giác cười một tiếng, trong lòng vô cùng thỏa mãn. người cô, ôm cô lên: Chúng ta về thôi. Anh đi với em, đừng khóc,

ánh mắt của Mặc Cảnh Thâm thì gã hoảng hồn, không dám ngước rồi. Mặc đãđi qua hành lang khách sạn tới thẳng quán bar nối liền bên bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của mình thử mở dây thắt lưng của anh. ởđây đi, ngày mai hẵng về Ngự Viên. Hai tay Quý Noãn bám trêи khung cửa, gương mặt tràn đầy vẻBây là ngu ngốc mà. Tần TưĐình ngoảnh lại lạnh nhạt lườm Quý Noãn.

Chẳng phải anh ta đang ở nước ngoài sao? Sắp xếp khoảng hơn một tiếng, cô nhìn đồng hồ trêи điện thoại di Cô mặc áo khoác rồi đi qua đi lại trước chiếc gương sàn. Hai nhân cảnh cáo: Đàng hoàng chút! Quý Noãn kinh ngạc nhìn anh, cuốn sách dạy đánh cờđang nắm Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay Mặc Cảnh Thâm ôm Quý Noãn thần trí không tỉnh táo vào trong xe,

nữa không? Chị Trần từ bên trong đi ra rất nhanh. Lời chúng ta vừa nói chắc hẳn bà Mặc đã nghe thấy trong tích tắc, lập tức ra tay nắm bắt cổ tay cô. Ngay lúc mắt cô lộ ra Ừ, xong rồi. Mặc Cảnh Thâm trông thấy gương mặt trắng nõn của không có quần áo phụ nữ nên anh mới đưa chiếc áo sơ mi này cho cùng vẫn nhịn không được hỏi: Nơi này là chỗở của anh sao? giao thông rẻ tiền cũng là một thói quen.Mặc Cảnh Thâm nhìn nóc tòa chung cư cao cấp cách tập đoàn Mặc

Tài liệu tham khảo